Vợ Yêu Nữ Cảnh Sát Của Thượng Tướng
Phan_19
Diệp Thần Băng vội vàng đi theo, mạc Tử Khiêm nhìn bóng lưng họ rời đi, trong ánh mắt tràn đầy chán ghét.
một tiếng đồng hồ sau, Mạc Thiên Kình được đưa ra phòng hậu phẫu, bị mất máu quá nhiều, nhưng cũng đã thoát khỏi nguy hiểm!
Mạc Tử Khiêm lập tức gọi điện thoại cho người tới trông chừng, ngày đêm chăm sóc bên cạnh cháu trai mình!
Kể từ sau ngày gây gổ đó, Ngọc Kỳ Lân và Mạc Tử Khiêm thật sự đoạn giao, Ngọc Kỳ Lân mỗi ngày đều ở nhà chơi với Sính Đình, Những lời xúc phạm ngày đó của Mạc Tử Khiêm là một đòn nghiêm trọng giáng xuống Sính Đình, khiến tâm trạng cô mấy ngày nay không tốt!
Diệp Thần Băng gần như mỗi ngày đều đến thăm cô, hoàn toàn coi cô như bạn gái mà chăm sóc!
Sính Đình nằm trên giường, đã mấy ngày qua rồi, không biết Mạc Thiên Kình có an toàn hay không, cô ở nhà nên không nghe được gì, bên đồn cảnh sát thì lại đang nghỉ phép, không cần phải tới, gọi điện thoại cho Cody, Cody nói hiện tại không có việc gì làm, kêu cô tiếp tục nghỉ phép!
Thời gian vội vã trôi qua, mới đó mà đã hơn nửa tháng, Sính Đình nghe lời ông nội tiếp nhận sự theo đuổi của Diệp Thần Băng, hai người chính thức lui tới, Mạc Thiên Kình cũng xuất viện, hình như đã đi Mĩ làm việc, không có ở trong nước!
Sính Đình không biết vì sao, trong lòng mình rất trống rỗng, có chút nhớ nhung thời gian mình hay gây gổ với Mạc Thiên Kình!
Suy nghĩ này khiến cô hoảng hốt, tim đập rộn lên, có chút nghi ngờ có phải mình thích Mạc Thiên Kình hay không!
Ngày lại trôi qua như bình thường, khác biệt duy nhất là hiện tại cô có thêm một người bạn trai, mà với Cody hình như cô cũng không còn cảm giác như trước nữa, có lúc Sính Đình cũng không biết tình cảm của mình dành cho Cody trước kia là gì?
"Sính Đình, ngày mai có rảnh không? Theo anh tham gia một buổi tiệc khiêu vũ!"
Giờ tan việc, Diệp Thần Băng gọi điện thoại cho cô!
Chương 82: Sính Đình mang thai!
"Tiệc khiêu vũ?" Sính Đình lẩm bẩm nói.
"Ừ, một buổi tiệc khiêu vũ thương nghiệp, phải dẫn theo bạn gái đi, em là bạn gái của anh, anh muốn dẫn em đi, sau này những trường hợp như thế này em phải thường xuyên có mặt!" Diệp Thần Băng dịu dàng giải thích.
Sính Đình mặc dù rất không muốn, nhưng bây giờ cô đang cùng anh lui tới, yêu cầu của anh cũng không phải là quá đáng , nhưng. . . . . .
"Thần Băng, em không biết khiêu vũ!"
Sính Đình rất lúng túng, mình cái gì cũng tốt, chỉ có không biết khiêu vũ thôi!
"không sao, có anh ở đây, sẽ không để cho em không được tự nhiên!"
Diệp Thần Băng dịu dàng nói, khoảng thời gian chung đụng này khiến tình cảm của anh dành cho Sính Đình ngày càng sâu hơn, anh quyết định chờ khi buổi tiệc khiêu vũ kết thúc sẽ giới thiệu cô cho anh ba mẹ biết, sau đó tìm một cơ hội để cầu hôn Sính Đình!
"Vậy cũng được!"
Trong lòng Sính Đình rất sợ, cô chưa từng đi tiệc khiêu vũ bao giờ, dường như phải mặc lễ phục?
Nhưng cô chưa từng mặc lễ phục, cô nên làm sao đây?
"Sính Đình, cái này cho cô ăn!" Cody đến phòng làm việc của cô, cầm trong tay một quả sầu riêng, anh nhớ hình như cô rất thích ăn, còn anh lại không thích cái mùi kia, những tên kia mua để lót dạ đấy!
"Sầu riêng!"
Ánh mắt Sính Đình sáng lên, cô thích ăn sầu riêng nhất nha, vừa nghe thấy mùi vị đó, liền rất muốn ăn.
"Cody, cho tôi ăn thật sao? Cám ơn a!"
Sính Đình nhận dĩa sầu riêng trong tay anh, cầm nĩa xỉa một miếng đưa vào trong miệng. . . . . .
"Ọe. . . . . ."
một cảm giác buồn nôn mãnh liệt khiến cô buông miếng sầu riêng ra cắm đầu vào thùng rác không ngừng nôn mửa, dạ dày cũng vô cùng khó chịu.
Cody cau mày nhìn cô, rồi bưng cho cô một chén nước.
Sính Đình nhận lấy, sau khi súc miệng xong, thoải mái hơn rất nhiều, nhưng sắc mặt vẫn vô cùng nhợt nhạt!
"cô làm sao vậy, có phải không thoải mái hay không?"
Cody cau mày nhìn cô, vẻ mặt Sính Đình ngơ ngác.
"Tôi cũng không biết, mấy ngày gần đây khi đánh răng cũng sẽ nôn mửa, chắc bị cảm lạnh rồi !"
Sính Đình nhẹ nhàng giải thích, Cody nhìn sắc mặt tái nhợt của cô, trong lòng cảm thấy lo lắng, nhưng vẫn không nói ra.
"Có muốn đi bệnh viện kiểm tra một chút hay không?"
"không cần, chỉ bị cảm sơ sơ!"
Sính Đình cười nhạt nói, bị cảm, về nhà mua ít thuốc cảm uống là được rồi, chuyện cô không thích nhất chính là đi bệnh viện!
Sính Đình cầm sầu riêng ăn tiếp, nhưng vừa cắn một miếng, lại không chịu được bỏ qua hướng về phía thùng rác nôn mửa liên tục.
Cody cau mày, khẩn trương nói.
"Tôi thấy cô đừng ăn nữa, đi bệnh viện kiểm tra xem, sao lại luôn nôn mửa!"
Sính Đình nhíu nhíu mày: "Được rồi, tôi sẽ đi kiểm tra một chút!"
Cody gật đầu: "Vậy cô tan việc sớm một chút đi, dù sao cũng không có chuyện gì làm!"
Sính Đình dọn dẹp rồi lo lắng khi phải đi bệnh viện, nên gọi tổng đài tư vấn hỏi thăm, thế nhưng họ lại khuyên cô nên đến khoa sản để khám !
"cô y tá, cô xác định là khoa sản sao?"
Sính Đình cau mày, khoa sản, cô nôn mửa liên quan gì đến khoa sản chứ?
cô y tá rất lễ phép gật đầu.
"Đúng, nên đến khoa sản khám !"
Sính Đình còn muốn hỏi thêm, nhưng tổng đài còn phải cố vấn cho rất nhiều người, Sính Đình không thể làm gì khác hơn là đi tới khoa sản.
không ngờ sau khi đi vào, bác sĩ lại kêu cô đi xét nghiệm nước tiểu, Sính Đình có chút không bình tĩnh, nhớ lại hình như gì cả của mình mấy ngày nay chưa tới, không khỏi nghĩ đến mấy lần mình quan hệ với Mạc Thiên Kình!
sẽ không đúng lúc như vậy chứ, để cô trúng thưởng đi!
Tâm thần thấp thỏm chờ đợi kết quả kiểm tra ở ngoài, ngẩng đầu lên, lại nhìn thấy một bóng người quen thuộc.
"Đó không phải là người phụ nữ cùng Mạc Thiên Kình lên giường sao?"
Sính Đình lẩm bẩm nói, nhìn thấy cô đang đi tới, trên mặt hiện lên một nụ cười, trên tay cầm một trang giấy, hơn nữa còn là từ khoa phụ khoa đi ra.
"cô mang thai?"
Sính Đình không xác định hỏi, Lina không nhận ra Sính Đình, cười nhạt nói.
"Đúng vậy a, một tháng, không ngờ chỉ một lần mà đã có!"
Lina cười đến mức vô cùng sáng lạng, nụ cười làm đau nhói mắt Sính Đình, theo thời gian mà tính ra, thì đứa bé này là của Mạc Thiên Kình!
"Chúc mừng cô... tại sao bạn trai cô không đi cùng cô!"
Sính Đình giả bộ bình tĩnh hỏi, Lina yêu kiều cười nhẹ: "Tôi và anh ấy mới chỉ lên giường lần đầu tiên, anh ấy còn chưa biết tôi mang thai, tôi nghĩ khi có thai hất định anh ấy sẽ đồng ý lấy tôi!"
Lina cười thẹn thùng, còn Sính Đình có cảm giác ngực mình giống như bị kim đâm, đau đớn khó chịu!
"thật sao? Xem ra anh ta rất yêu cô!"
Sính Đình vô tâm hỏi, Lina gật đầu: "Tôi cũng rất yêu anh ấy!"
Lina vừa nghĩ tới chuyện có thể kết hôn với Mạc Thiên Kình, trên mặt liền dâng lên nụ cười ngọt ngào.
"cô thật hạnh phúc!" Sính Đình lạnh nhạt nói, Lina nở nụ cười, nói với cô:
"Tôi phải về rồi, hôm nay anh ấy về nước, tôi phải tới tìm anh ấy!"
nói xong liền lắc mông rời đi, Sính Đình nhìn theo bóng lưng của cô.
Hôm nay anh về nước, kể từ sau ngày đó anh cũng không tới tìm mình, xem ra anh ta không phải thật lòng thích cô, Sính Đình cười cười vẻ tự giễu.
Xem ra cô thật sự rất hạ tiện, rõ ràng mình cự tuyệt tình yêu của anh, nhưng bây giờ lại để ý chuyện anh và người phụ nữ khác ở chung một chỗ!
" Ngọc Sính Đình!"
Phòng khám phụ khoa truyền đến tiếng kêu của bác sĩ, Sính Đình đi vào, nhìn thấy nụ cười tươi rói của bác sĩ, có loại dự cảm rất xấu.
"Chúc mừng cô, mang thai! Em bé đã được 35 ngày!"
Sính Đình cảm thấy trong đầu nổ tung, trống rỗng, sau đó bác sĩ nói gì cô cũng không biết, nắm thật kết quả kiểm tra, cũng không biết mình về nhà như thế nào!
"Ông nội, cháu đã trở về!"
Sính Đình không còn sức để nói, Ngọc Kỳ Lân nhìn bộ dáng của cháu gái bảo bối như vậy, vội vàng hỏi:
"Sính Đình, cháu làm sao thế?"
Mắt rơi vào tờ xét nghiệm trên tay cô!
Sính Đình đi tới ngồi vào ghế sofa, nước mắt bất ngờ chảy ra!
Sau khi Ngọc Kỳ Lân xem xong, sắc mặt cũng rất nặng nề, không ngờ Sính Đình thật sự mang thai con của Mạc Thiên Kình, chuyện này nên làm thế nào!
hiện tại cô đang lui tới với Diệp Thần Băng, nếu như anh ta biết Sính Đình mang thai đứa con của Mạc Thiên Kình, anh ta sẽ tiếp tục lui tới với Sính Đình sao?
Đứa bé này nên giữ hay không nên giữ, một đống câu hỏi làm cho Ngọc Kỳ Lân đau đầu nhức óc!
đi tới, ngồi bên cạnh Sính Đình, còn chưa kịp mở lời, Sính Đình đã nói:
"Ông nội, chiều nay khi con tới bệnh viện kiểm tra cũng nhìn thấy người phụ nữ đã lên giường với Mạc Thiên Kình, cô ta cũng mang thai!"
nói xong, nước mắt uất ức càng tràn lan!
"Sính Đình, cháu có muốn đứa bé này không?"
Trong khoảng thời gian này ông phát hiện hình như Sính Đình cũng không phải là vô tình với Mạc Thiên Kình, nhưng chuyện đã xảy ra như vậy, cô và Mạc Thiên Kình đã không còn khả năng, bây giờ đứa bé thật sự là một vấn đề, đặc biệt là đối với Diệp Thần Băng!
"Cháu cũng không biết, dù sao đây cũng là một sinh mạng!"
Hai tay Sính Đình ôm ngực, mấy năm làm cảnh sát, cho tới bây giờ cô đều sống với vẻ kiên cường, nhưng hiện tại, đứa con đột nhiên đến, khiến cô rất kinh hoảng!
Mạc Thiên Kình sẽ cùng người phụ nữ kia kết hôn sao?
"Sính Đình, bây giờ cháu đang cùng Diệp Thần Băng lui tới, nó sẽ dễ dàng tha thứ khi trong bụng cháu có đứa con của Mạc Thiên Kình sao?"
Lời nói của ông nội khiến Sính Đình giống như rơi vào hầm băng, cả người cũng cứng ngắc không thể động đậy, đúng lúc này chuông cửa vang lên!
, 20/1/15
#44
Chương 83: Chúng ta chia tay đi!
Nghe thấy tiếng chuông cửa, Sính Đình rất hồi hộp, cảm giác như có tật giật mình, chỉ là Ngọc Kỳ Lân lại có chủ ý.
Bình tĩnh đi tới cửa, vừa mở cửa liền bị mùi hoa hồng xông vào mũi khiến ông nhảy mũi mấy cái.
Diệp Thần băng vội vàng nói xin lỗi: "thật xin lỗi, ông nội!"
Ngọc Kỳ Lân treo nụ cười thản nhiên, cho anh đi vào.
"không có việc gì, mới vừa còn đang suy nghĩ sao anh chưa có tới, không ngờ tiểu tử anh chuẩn bị một bó hoa to đến như thế !"
Ngọc Kỳ Lân nhìn Diệp Thần Băng, đứa nhỏ này càng tiếp xúc càng thấy hài lòng, chỉ nó sẽ tiếp nhận chuyện Sính Đình có đứa nhỏ thực sao? Nó sẽ không ghét bỏ Sính Đình?
Tâm trạng của Ngọc Kỳ Lân rất nặng nề, nếu mình không cố chấp muốn Sính Đình gả cho Mạc Thiên Kình, cũng sẽ xảy ra những việc này.
Có lẽ Mạc Thiên Kình cũng không thích Sính Đình, kể từ sau chuyện đó, đã một tháng qua, vậy mà nó cũng không tới tìm Sính Đình, có lẽ thật sự không có tình cảm.
Ngọc Kỳ Lân càng nghĩ thì càng tức, Lão già Mạc Tử Khiêm đáng chết kia, nói trở mặt liền trở mặt, anh em mấy chục năm, vậy mà lão chỉ vì một cái ôm của Sính Đình và Diệp Thần Băng liền dứt khoát đoạn tuyệt quan hệ.
Ông tức a, ông hối hận a, sao ông lại kết giao với một người bạn như vậy, hôm nay còn lừa gạt Sính Đình!
"Sính Đình, tặng cho em!"
Diệp Thần Băng cầm bó hoa hồng rất lớn đưa đến trước mặt Sính Đình, mùi hoa xông vào mũi khiến dạ dày Sính Đình nhộn nhạo, đẩy bó hoa của anh ra, vội vàng chạy vào phòng vệ sinh, không ngừng nôn ọe!
Diệp Thần Băng ngơ ngẩn, anh lại nghĩ rằng tất cả phụ nữ đều thích hoa hồng, cho nên mới hào hứng mua 99 bông, không ngờ làm hại Sính Đình không ngừng nôn mửa.
Sau khi nôn xong, sắc mặt Sính Đình tái nhợt như tờ giấy, khiến ai nhìn thấy cũng đau lòng, Diệp Thần Băng bỏ bó hoa, vẻ mặt áy náy nói xin lỗi.
"Sính Đình, thật xin lỗi, anh nghĩ rằng em sẽ thích, không ngờ em lại dị ứng với mùi hoa, anh thật sự xấu hổ!"
Gương mặt Diệp Thần Băng áy náy, càng làm cho nội tâm Sính Đình phiền loạn không dứt.
Muốn mở miệng nói cho anh biết chuyện cô mang thai, lại không biết phải mở miệng như thế nào, nếu anh biết rồi, anh còn có thể yêu mình sao?
Trong khoảng thời gian này, cô rất cảm ơn anh, ở cùng với anh, thật sự rất vui vẻ, anh rất săn sóc, khiến cô có cảm giác được hưởng thụ quyền lợi của người phụ nữ, chỉ là không biết vì sao mình đối với anh không phát sinh được tình cảm nam nữ, cảm giác tình cảm anh chiều chuộng mình giống như tình cảm của anh trai dành cho em gái.
"Thần Băng, sao anh lại đối xử tốt với em như vậy?"
Sính Đình đột nhiên hỏi, Thần Băng sững sờ, cười nhẹ đỡ cô ngồi xuống, vẻ mặt tràn đầy tình cảm nhìn cô .
"Sính Đình, em là bạn gái của anh, anh không đối tốt với em thì tốt với ai đây?"
Giọng nói cưng chiều khiến Sính Đình càng thêm áy náy.
"Thần Băng, em có thai!"
Sính Đình cúi đầu, cắn răng nói ra sự thật này, nội tâm rất phức tạp, len lén liếc Thần Băng một cái, nhìn thấy thân thể anh chấn động.
Ngọc Kỳ Lân đi tới ngồi xuống một bên, nhìn thân thể anh rõ ràng chấn động, trong lòng cũng rất hồi hộp, xem ra đàn ông đều sẽ quan tâm tới chuyện này.
Diệp Thần Băng ngồi thảng người bên cạnh Sính Đình, hai tay đặt ở trên đầu gối.
"Anh ta có biết không?"
Giọng nói rất nhẹ rất mềm, khiến người ta không biết cảm xúc của anh vui hay buồn, nhưng lại có cảm giác quan tâm như người thân!
Sính Đình lắc đầu một cái: "không biết!"
Anh ta làm sao có thể biết được? Anh ta bây giờ cùng lúc có hai đứa bé, nếu anh biết thì chỉ là đứa bé của người phụ nữ kia, cô nghĩ chắc chắn người phụ nữ kia sẽ nói cho anh biết, chuyện cô ta có đứa nhỏ, sau đó hai người sẽ kết hôn đi!
Nghĩ tới,trong lòng cảm thấy rất không thoải mái!
một lát sau, Diệp Thần Băng nhìn cô, rất nghiêm túc hỏi.
"Em định làm như thế nào?"
Sính Đình cắn môi: "Em muốn sinh đứa bé!"
"Sính Đình, cháu điên rồi, đứa bé này là con của Mạc Thiên Kình, cháu sinh đứa bé này, Thần Băng phải làm thế nào?"
Ngọc Kỳ Lân ở một bên vội vàng nói, ông biết, Sính Đình có tình cảm với Mạc Thiên Kình, nhưng bây giờ hai đứa không thể nào ở cùng nhau, đứa bé còn để làm gì!
"Vậy anh thì sao?"
Diệp Thần băng nhẹ nhàng hỏi, tim rất đau, người anh thích đã mang thai, nhưng đứa bé lại không phải của anh.
Bọn họ ở chung đã gần một tháng, anh thậm chí còn chưa hôn qua cô, hai người quá lắm cũng chỉ là nắm tay, một bước phát triển thêm cũng không có.
hiện tại cô lại nói muốn sinh đứa bé của anh ta, vậy anh thì sao?
Anh tính là gì? Giúp anh ta nuôi đứa bé sao?
Thần Băng không biết tại sao mình lại đột nhiên hỏi như vậy, nhưng trong nội tâm lại là nghĩ khác!
"Nếu như anh không muốn cùng em nuôi dưỡng đứa bé, chúng ta chia tay đi!"
Sính Đình ra một quyết định, đúng!
cô muốn sinh em bé, cô không muốn vì ở cùng Thần Băng mà bỏ đi đứa bé.
Dù sao đứa bé không chỉ là của riêng Mạc Thiên Kình, cô cũng là mẹ đứa bé, đứa bé trong cơ thể cô cũng có máu của anh, cô không thể ích kỷ tước đoạt sinh mạng của nó!
Thần Băng nghe câu nói của Sính Đình xong không dám tin nhìn cô, kềm chế đau đớn, nhắm hai mắt lại, gương mặt đẹp trai cũng run rẩy.
"Sính Đình, em có biết em đang nói gì hay không?"
Vì đứa bé của Mạc Thiên Kình mà chia tay với anh, chẳng lẽ cô có tình cảm với Mạc Thiên Kình, còn đối với anh chỉ là vui đùa một chút mà thôi?
Tức giận trong lòng nhất thời vọt lên, đè nén, trong lòng rất không thăng bằng.
Sính Đình nhìn anh, cô biết mình rất ích kỷ, nhưng nếu chọn lựa giữa con mình và đàn ông, cô tình nguyện lựa chọn đứa bé.
"thật xin lỗi, Thần Băng, anh đáng được một cô gái tốt hơn yêu anh!"
nói xong liền xoay người đi vào phòng, không ở đây nhìn vẻ mặt anh biến chuyển thành tức giận, Thần Băng nhìn Sính Đình, tức giận đi ra cửa!
Ngọc Kỳ Lân ngồi ở đó, nhìn bọn họ, trong lòng rất khó chịu, đi lên lầu.
"Ông nội, ông sẽ ủng hộ cháu đúng không?"
Sính Đình nhàn nhạt nói, hiện tại cô thật sự rất cần ông nội ủng hộ, nếu không, một người phụ nữ 23 tuổi như không biết phải làm sao đối mặt với chuyện như vậy.
Ngọc Kỳ Lân thở dài, ngồi ở bên giường.
"Sính Đình, Thần Băng là một người đàn ông tốt, cháu nói như vậy quả thật có chút hơi quá ! Dù sao nó đối với cháu rất chân tình, một người đàn ông không chấp nhận người phụ nữ của mình ôm đứa con của người đàn ông khác cũng là chuyện bình thường!"
"Ông nội, ông đừng nói nữa, cháu hiểu, Thần Băng là một người đàn ông tốt, cho nên cháu không muốn anh ấy tiếp tục trễ nải vì cháu nữa." Sính Đình khổ sở cười một tiếng, kể từ khi gặp Mạc Thiên Kình, tính tình cô đã thay đổi rất nhiều.
"Sính Đình, ông nội thực xin lỗi cháu! Nếu không phải do ông nội, bây giờ cháu vẫn vui vẻ làm việc ở đồn cảnh sát, sẽ không có những phiền não này, có lẽ còn có thể tìm được người chồng tốt! Bây giờ. . . . . . Ai!"
Ngọc Kỳ Lân vô cùng tự trách!
Sính Đình nhìn ông nội, rồi ngồi xuống bên cạnh ôm cánh tay ông: "Ông nội, đừng nói vậy ahhh... Mọi chuyện đều đã qua rồi, cháu chỉ cần có ông thôi, thật ra thì như vậy lại tốt, tối thiểu không có ai đoạt bảo bối, cục cưng có thể ở với chúng ta, ông thấy đúng không?"
Sính Đình vội vàng thu hồi bi thương, nói rất nghiêm túc.
"Ông nội, cháu muốn nghỉ việc ở đồn cảnh sát!"
Tác giả: Tiểu Dã Áp
Chương 84: Phá bỏ đứa bé!
Ngọc Kỳ Lân nghe được cô nói không khỏi cau mày, vẻ mặt âm trầm, nghiêm túc nhìn Sính Đình hỏi.
"Cháu thật sự muốn nghỉ việc ở đồn cảnh sát sao?"
Ngọc gia gần như mọi thế hệ đều là cảnh sát, thêm vào đó mỗi một thế hệ đều để lại tiếng thơm, nhưng đến phiên Sính Đình, ông bất hạnh chỉ còn lại mỗi một mình cô
Trước kia ông đã từng khuyên Sính Đình đừng làm cảnh sát, nhưng Sính Đình quật cường lại dai như trâu, nói thế nào cũng không chịu, không nghĩ tới bây giờ khi mang thai đứa bé lại chủ động muốn buông tha công việc cảnh sát.
Sính Đình gật đầu một cái, nhìn ông nội.
"Cháu muốn, vì tương lai của con cháu, cháu nghĩ cháu sẽ không làm cảnh sát nữa, cháu không muốn đứa bé về sau cũng đi vào ngành này!"
"Có lẽ ông nội sẽ cảm thấy cháu rất ích kỷ, từ nhỏ ba mẹ cháu đã chết, chính vì làm cảnh sát, trước kia cháu vì muốn báo thù, cảm thấy người xấu đều là hung thủ sát hại ba mẹ, cho nên cháu hận bọn người xấu kia, nhưng bây giờ cháu lại càng muốn để cho mình có một gia đình hoàn chỉnh hơn."
Sính Đình nhàn nhạt nói xong, thật ra thì cô còn có một nguyên nhân không muốn tới đồn cảnh sát, nếu không chuyện mang thai nhất định Mạc Thiên Kình sẽ biết, không thể phủ nhận cô sợ Mạc Thiên Kình cướp đi đứa bé.
"Ông đồng ý với cháu!" Ngọc Kỳ Lân lạnh nhạt nói, thở dài.
"Ngọc gia chúng ta cũng đã nhiều năm làm cảnh sát, bảo vệ nhân dân lâu như vậy, bây giờ cũng nên để cho người khác giúp ta rồi !"
Sính Đình nghe ông nội nói như vậy không khỏi cảm thấy chua xót, nhào vào ngực của ông gọi: "Ông nội!"
Sau khi xuất viện Mạc Thiên Kình liền đi Mĩ, hôm đó anh tỉnh lại nghe thấy ông nội vô tình nhìn anh nói, hôn ước của anh và Sính Đình đã giải trừ, nói cái gì mà Sính Đình đã câu được Diệp Thần Băng, trong khi anh đang cấp cứu trong phòng phẫu thuật, thì hai người ở bên ngoài trái ôm phải ấp.
Lúc ấy anh nghe xác thực rất tức giận, nhưng lại cho là cô sẽ đến bệnh viện chăm sóc mình, không ngờ cho đến khi xuất viện cũng không nhìn thấy bóng dáng của cô, không khỏi thất vọng!
Vốn nghĩ rằng đi Mĩ, sẽ có thể quên lãng cô một chút, không ngờ mỗi tối trong đầu luôn xuất hiện dáng vẻ tức giận của cô, làm hại anh luôn mất ngủ.
Hơn một tháng đã qua, cũng không biết cô như thế nào, nếu như anh không nhớ lầm, cô có thể phải kiểm tra xem có thai hay không!
Mạc Thiên Kình long đong mệt mỏi chạy về, không ngờ khi trở lại biệt thự, ông nội không có ở đây, lại nhìn thấy một người phụ nữ mình thật sự không muốn nhìn thấy!
Lina sáng sớm đã tới đến biệt thự của Mạc Thiên Kình, hôm nay cô mặc một cái váy hoa nhỏ màu vàng nhạt, cả người ăn mặc đơn giản nhưng xinh đẹp, vẻ mặt vốn rất yêu mị, giờ phút này cũng trở nên trong sáng vô cùng, đôi mắt quả hạnh chớp chớp, nhìn thấy Mạc Thiên Kình trở lại, cả người giống như bươm bướm bay tới.
Mạc Thiên Kình cau mày đi xuống xe, một thân tây trang màu đen, cắt may rất vừa vặn, dáng người cao lớn rắn rỏi, màu da lúa mạch, ngũ quan lạnh lùng cương nghị, vô cùng tuấn mỹ.
Nhìn thấy Lina, môi mỏng mím chặt, vẻ mặt không biểu hiện gì.
"Thiên Kình, anh đã trở lại!"
Lina cố làm ra vẻ thanh thuần, âm thanh mềm mại khiến người nghe cực kỳ thoải mái, nhưng Mạc Thiên Kình lại không có một tia cảm giác, nghiêm mặt đi vào biệt thự.
Lina vẫn vẻ mặt tươi cười như cũ đi vào biệt thự, nhìn Mạc Thiên Kình bỏ áo khoác, vắt trên thành ghế sa lon, tùy tiện ngồi trên ghế salon, bộ dáng kia, có chút tà mị, lại làm cho cô càng thêm động lòng.
Nắm thật chặt tíu xách trong tay, Lina đi tới bên cạnh anh ngồi xuống.
"Có chuyện gì sao?"
Mạc Thiên Kình nhàn nhạt hỏi, liếc nhìn biệt thự sạch sẽ, xem ra những người làm thêm giờ không ăn không ngồi, dọn dẹp rất sạch sẽ!
Tùy ý rót chén nước, uống từng ngụm lớn!
Lina ngồi ở bên cạnh anh, trong tay tất cả đều là mồ hôi, bây giờ cô có nên nói cho anh biết hay không?
không biết phản ứng của anh thế nào, có đồng ý cưới cô hay không?
Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian